Tel: 024.7300.7989 - Phone: 1800.6947 (Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)

Giỏ hàng của tôi

Đọc văn bản sau: Ba hôm sau, ông cụ già chết thật. Cả gia đình ấy đã nhao lên mỗi người

Đọc văn bản sau:

Ba hôm sau, ông cụ già chết thật.

Cả gia đình ấy đã nhao lên mỗi người một cách, đi gọi từ ông lang băm Tây cho đến ông lang băm Ðông, già và trẻ, để thực hành đúng cái lý thuyết “nhiều thầy thối ma”. Ông cụ già chết, danh dự của Xuân lại càng to thêm, vì cái lẽ rất chính đáng là luôn ba hôm nó đã trốn một chỗ nào không ai biết, đến nỗi cụ bà cho người đi tìm đâu cũng không thấy. Thiếu ông đốc tờ Xuân là thiếu tất cả, những ông thầy thuốc chính hiệu đã thất bại hoàn toàn. Về phần ông đốc tờ Trực Ngôn, thấy bạn đồng nghiệp Xuân của ông không chữa, cho đó là một bệnh nặng, nên cũng không dám nhận. Ðó là một bài học cho những kẻ nào dám bảo một người như Xuân là con nhà hạ lưu, ma cà bông, vô học, vô lại, nhặt ban quần, vân vân...

Người ta lại đi mời cả cụ lang tỳ lẫn cụ lang Phế, nhưng vì đã quá bận, hai cụ đã từ chối chạy chữa cũng như những vị danh y biết tự trọng. Người ta đã nghĩ cả đến thuốc thánh đền Bia vừa mới chữa một người ho lao và một người cảm thương hàn bằng bùn đen và cứt trâu, công hiệu đến nỗi họ mất mạng và quan trên lại điều tra rằng có một tụi cường hào tổ chức ra thánh, mà tụi cường hào ấy lại ăn cắp tiền quỹ nữa, nên tự nhiên cũng hết thiêng liêng... Những việc trắc trở như thế đã làm cho ông già hơn tám mươi tuổi phải chết một cách bình tĩnh. Trong lúc gia đình nhốn nháo, thằng bồi tiêm đã đếm được đúng một nghìn tám trăm bảy mươi hai câu gắt: “Biết rồi, khổ lắm, nói mãi!” của cụ cố Hồng.

Cái chết kia đã làm cho nhiều người sung sướng lắm. Ông Phán mọc sừng đã được cụ Hồng nói nhỏ và tai rằng sẽ chia cho con gái và rể thêm một số tiền là vài nghìn đồng. Chính ông ta cũng không ngờ rằng giá trị đôi sừng hươu vô tình trên đầu ông ta mà lại to đến như thế. Ông cho rằng Xuân có tài quảng cáo lắm, nói một lời là có vài nghìn bạc, nên sau khi được lời hứa quý hoá của ông bố vợ, ông trù tính ngay với Xuân một công cuộc doanh thương... “Thưa ngài, ngài là một người chồng mọc sừng!” Ông Xuân chỉ nói có thế mà làm cho ông thêm được vài ba nghìn bạc thì khi ông Xuân nói đại khái: “Thưa ngài, thứ hàng này tốt nhất, buôn ở Tây phương” chắc phải có giá trị hơn nữa. Ông muốn gặp ngay Xuân để trả nốt năm đồng, trước khi buôn bán cũng phải giữ chữ tín làm đầu.

Cụ cố Hồng đã nhắm nghiền mắt lại để mơ màng đến cái lúc cụ mặc đồ xô gai, lụ khụ chống gậy, vừa ho khạc vừa khóc mấu, để cho thiên hạ phải chỉ trỏ:

- Úi kìa, con giai nhớn đã già đến thế kia kìa!” Cụ chắc cả mười rằng ai cũng phải ngợi khen một cái đám ma như thế, một cái gậy như thế...

Ðiều băn khoăn của con cụ, ông Văn Minh, chỉ là mời luật sư đến chứng kiến cái chết của ông nội mà thôi. Thế là từ nay mà đi cái chúc thư kia sẽ vào thời kỳ thực hành chứ không còn là lý thuyết viển vông nữa. Ông chỉ phiền một nỗi không biết xử trí với Xuân Tóc Ðỏ ra sao cho phải... Xuân tuy phạm tội quyến rũ một em gái ông, tố cái cái tội trạng hoạn dâm của một em gái khác nữa của ông, nhưng tình cờ đã gây ra cái chết của ông cụ già đang chết. Hai cái tội nhỏ, một cái ơn to... Làm thế nào? Ông phân vân, vò đầu rứt tóc, lúc nào cũng đăm đăm chiêu chiêu, thành thử lại thành ra hợp thời trang, vì mặt ông thật đúng cái mặt một người lúc gia đình đương là tang gia bối rối.

Mà bối rối thật. Người chết, sau khi được quan trên khám qua loa, đã được khâm liệm đến gần một ngày rồi, vậy mà chưa thấy cụ Hồng ra lệnh phát phục, mặc dầu mọi công việc cử hành tang lễ đã quyết định xong xuôi. Phái trẻ, nghĩa là bọn dâu con, đã bắt đầu la ó lên rằng phái già chậm chạp. Cậu tú Tân thì cứ điên người lên vì cậu đã sẵn sàng mấy cái máy ảnh mà mãi cậu không dùng đến. Bà Văn Minh thì sốt cả ruột vì mãi không được mặc những đồ xô gai tân thời, cái mũ mấn trắng viền đen - dernières créations! Những cái rất ăn với nhau mà tiệm Âu Hoá một khi đã lăng-xê ra thì cá thể bán cho những ai có tang đương đau đớn vì kẻ chết cũng được hưởng chút hạnh phúc ở đời. Ông Typn rất bực mình vì mãi không được thấy những sự chế tạo của mình ra mắt công chúng để xem cái báo chí phê bình ra sao. Người ta đổ lỗi cho ông Văn Minh không khéo can thiệp, để mọi việc phải trì hoãn, cụ Hồng cứ nhắm mắt lại kêu khổ lắm, cụ bà hay lề lối, vẽ chuyện lôi thô. Kỳ thuỷ sở dĩ chưa phát phục chỉ vì chuyện Tuyết, hay việc Xuân Tóc Ðỏ đã gây ra cho Tuyết vậy.

Trả lời cho các câu 709800, 709801, 709802, 709803, 709804 dưới đây:

Câu hỏi số 1:
Nhận biết
Chỉ ra những hạnh phúc của đám con cháu cụ cố Tổ được thể hiện trong đoạn trích.
Câu hỏi:709801
Phương pháp giải

Căn cứ nội dung đoạn trích.

Giải chi tiết

- Hạnh phúc của ông Phán Mọc Sừng: được ngay vài nghìn đông, trù tính một cuộc doanh thương lâu dài với Xuân Tốc Đỏ.

- Hạnh phúc của cụ cố Hồng: tưởng tượng mặc đồ xô gai, mếu máo => khoe già trong cái chết của cha.

- Ông Văn Minh: Chúc thư đi vào thực hành.

- Cậu Tú Tân: chuẩn bị được chụp ảnh.

- Cháu dâu: được ăn mặc thời trang trong đám ma.

Câu hỏi số 2:
Thông hiểu
Nêu chủ đề của đoạn trích.
Câu hỏi:709802
Phương pháp giải

Phân tích.

Giải chi tiết

Chủ đề: phê phán, phơi bày hiện thực lố lăng, vô đạo đức của bày con cháu chí hiếu của gia đình thượng lưu.

Câu hỏi số 3:
Thông hiểu
Phân tích tác dụng của phép nghịch ngữ của nhan đề: Hạnh phúc của một tang gia.
Câu hỏi:709803
Phương pháp giải

Phân tích.

Giải chi tiết

- Hạnh phúc niềm vui đã đợi từ lâu.

- Tang gia: mất mát không thể bù đắp.

=> 2 từ nghĩa trái ngược nhưng lại được kết hợp với nhau: mâu thuẫn, đối lập, tương phản. Góp phần làm rõ chủ đề của văn bản. Qua đó tác giả phơi bày xã hội giả dối, vô đạo đức.

Câu hỏi số 4:
Thông hiểu
Lí giải nguyên nhân Vũ Trọng Phụng xen vào đoạn văn thể hiện nỗ lực cứu chữa” cụ cố Tổ của bầy con cháu “chí hiếu” trước khi miêu tả “hạnh phúc” của họ.
Câu hỏi:709804
Phương pháp giải

Phân tích, lí giải.

Giải chi tiết

- Gia đình đã chờ đợi cái chết của ông cụ từ lâu, khi ông chết họ vỡ òa trong hạnh phúc.

- Niềm vui bị hoãn lại bằng việc cố gắng mời các thầy lang để cứu chữa.

=> Thể hiện: sự che đậy khéo léo của bầy con cháu chí hiếu. Họ đã cố gắng cứu chữa nên không thể trách họ bất cứ điều gì => Khẳng định sự bịp bợm của xã hội.

Câu hỏi số 5:
Vận dụng
Trình bày thái độ của anh/chị trước hiện thực xã hội được thể hiện trong đoạn trích.
Câu hỏi:709805
Phương pháp giải

Phân tích.

Giải chi tiết

- Thái độ bất bình.

- Thái độ căm giận.

- Thái độ ngao ngán.

=> Hiện thực này vẫn đang tồn tại trong cuộc sống: giả dối, háo danh lợi, lừa bịp, …

Tham Gia Group Dành Cho 2K7 luyện thi Tn THPT - ĐGNL - ĐGTD

>> Lộ Trình Sun 2025 - 3IN1 - 1 lộ trình ôn 3 kì thi (Luyện thi TN THPT & ĐGNL; ĐGTD) tại Tuyensinh247.com. Đầy đủ theo 3 đầu sách, Thầy Cô giáo giỏi, 3 bước chi tiết: Nền tảng lớp 12; Luyện thi chuyên sâu; Luyện đề đủ dạng đáp ứng mọi kì thi.

Hỗ trợ - Hướng dẫn

  • 024.7300.7989
  • 1800.6947 free

(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com