Tel: 024.7300.7989 - Phone: 1800.6947 (Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)

Giỏ hàng của tôi

Đọc hiểu văn bản văn học và viết đoạn văn nghị luận văn học (5,0 điểm) Tôi không thích

Đọc hiểu văn bản văn học và viết đoạn văn nghị luận văn học (5,0 điểm)

Tôi không thích khi cưỡi xe vào tận thềm nhà lại phải rạp mình dưới giàn bầu ấy. Chị và mẹ tôi lại ngại tóc rối. Cha tôi khó chịu khi phải dắt quan khách len lỏi bên mấy trái bầu để vào căn nhà sang trọng. Nhưng không ai dám chặt phá giàn bầu bởi nó của bà nội tôi. Bà trồng nó từ hồi trong quê ra. Thoạt đầu, chị em chúng tôi thích lắm, chiều chiều lon ton xách thùng ra tưới. […] Bữa canh đầu tiên cả nhà háo hức, nuốt tuồn tuột từng miếng bầu trong veo, ngọt lịm. Ba gật gật khen ngon, quay sang trách mẹ “Sao trước giờ không mua bầu mà nấu ăn em ha?”. 

Một lần, hai lần rồi ba lần, chúng tôi ngán tận cổ. Mà, chết thật, nội tôi cứ trồng mãi, trồng mãi, giàn bầu ngày càng rộng ra choán hết khoảng sân kiểng của cha đang xanh rầm rì. Trái già đến vàng khô, không ai ăn, bà mang cho hàng xóm. Hàng xóm chúng tôi cũng giàu có, họ chê nhưng cũng nhận bởi họ nể cha tôi. […].

Rồi bà lại trồng. Chị Lan nhăn nhó:

- Nội ơi, trồng chi nhiều vậy?

Bà nội cười, buồn buồn:

- Nội làm lặt vặt quen rồi. Trồng trọt để đỡ nhớ quê.

Ôi cái quê của nội. Cái quê heo hút muốn về phải đi mấy chặng xe, tàu. Cái quê mà mỗi lần về, vào cuối mùa mưa, đất bùn quến vào móng chân tôi, ém chặt thối đen. Cái quê đèn cầy, đèn cóc, đêm nhóc nhen kêu buồn nẫu ruột, mùa lũ, lơ phơ chỉ thấy mấy nóc nhà. Ba tôi nói “Làm người đừng suy nghĩ hẹp hòi, đừng tưởng nơi mình sinh ra, nơi có mồ mả ông cha là quê hương, khắp đất nước này chỗ nào cũng là quê cả”. Cha tôi nói đúng và ông rước bà nội lên thành phố. […]. Ở nhà tôi, công việc nhàn đến mức bà thơ thẩn vào rồi lại thơ thẩn ra. Nhà cao cửa rộng, khéo khi, cả ngày chẳng ai gặp mặt ai. Chị tôi đi học cả ngày, mẹ tôi đến sở. Bà ra cửa trước, tôi vào cửa sau, bà lên lầu, cha đi xuống, gặp nhau ở lối ngõ cầu  thang, nội ngó cha, nhắc “Lúc này bay bận rộn, đến không ăn cơm ở nhà, khéo ngã bệnh nghen con”. Cha cười “Má khỏi lo”. Rồi mỗi người mỗi ngả. Bà năng xuống bếp, quấn quít ở đấy. Chị bếp khoe:

- Bác ơi, con làm bánh tổ nè, bác cháu mình cùng ăn nghen.

Bà tôi gật gù khen ngon. Tôi tò mò nhón lấy một miếng ăn thử, nó ngòn ngọt dai dai. Bà làm nhiều thứ bánh lắm, không kể hết được, nào là bánh ngọt, bánh ú. Toàn là bánh nhà quê, mà hình như chỉ tôi ăn, mẹ và chị Lan đều tránh xa xa. 

[…] Giàn bầu vẫn trước ngõ. Cha tôi đã thôi khó chịu, hay bực dọc riết rồi chai đi, chẳng biết bực là gì  nữa. Nhưng khách đến nhà, ai cũng khen "Anh chị có giàn bầu đẹp thiệt". Họ săm soi, từng mảng lá cuống hoa. Khách nước ngoài còn kề má bên trái bầu xanh lún phún lông tơ mà chụp hình kỷ niệm. Mấy anh chị sinh viên đạp xe ngang dừng lại nhìn đau đáu qua hàng rào rồi kháo nhau, "Nhớ nhà quá, tụi mày  ơi!".[…]. Ông chủ tịch đến chơi nhà […]. Cha tôi sai chị bếp mang rượu thịt ra, ông chủ tịch khoả tay:

- Thôi, chú bảo chị ấy nấu canh bầu ăn.

Cha chưng hửng. Chị bếp lúi húi gọt bầu, mùi nước canh xông vào mũi thơm lừng. […]. Hôm ấy cả nhà tôi lại ăn bát canh ngày xưa, nghe ngọt lìm lịm lưỡi. Chị bếp ngó nội, khoái chí cười đầy hàm ý. Hình như nội tôi vui. […].

Bà nội lẩn thơ lẩn thẩn rồi, mà hình như bà chỉ nhớ về quá khứ. Nội hay ra ngoài hiên, chăm chăm nhìn giàn bầu đang run rẩy trong gió. Bà ngồi đấy lặng lẽ, thẫn thờ, như chờ một tiếng vạc sành, một tiếng ếch kêu. Tay bà lạnh ngắt, tôi chạy vào phòng lấy lọ dầu thoa, vẫn thấy mảnh bầu trái tim màu vàng trong ngăn kéo, cái màu vàng như của rạ, của lúa, như của mái nhà lá nhỏ lơ phơ dưới nắng chiều. Giàn bầu vẫn trước ngõ, có kẻ đi qua kêu lên "Tôi nhớ nhà". Cha tôi bảo: "Có thể bứt người ta ra khỏi quê  hương nhưng không thể tách quê hương ra khỏi trái tim con người.". Và cha tôi lại nói đúng.

 (Trích “Giàn bầu trước ngõ”, tập truyện “Xa xóm Mũi”, Nguyễn Ngọc Tư, NXB Kim Đồng, 2015)

Trả lời cho các câu 785224, 785225, 785226, 785227, 785228 dưới đây:

Câu hỏi số 1:
Nhận biết
Văn bản trên được kể theo ngôi thứ mấy?
Câu hỏi:785225
Phương pháp giải

Vận dụng kiến thức về ngôi kể. 

Giải chi tiết

Truyện được kể theo ngôi thứ nhất (người kể chuyện xưng “tôi”).

Câu hỏi số 2:
Nhận biết
Chi tiết “Giàn bầu vẫn trước ngõ.” có vai trò như thế nào đối với cốt truyện?
Câu hỏi:785226
Phương pháp giải

Vận dụng kiến thức đọc hiểu, phân tích, cảm nhận

Giải chi tiết

- Chi tiết “Giàn bầu vẫn trước ngõ.” là một chi tiết quan trọng trong truyện:

+ Chi tiết này góp phần thúc đẩy, phát triển cốt truyện.

+ Chi tiết góp phần thể hiện được nỗi nhớ, tình yêu quê hương da diết của người bà. Bởi dù đã chuyển lên thành phố sống cùng con cháu, nhưng bà vẫn muốn giữ hình ảnh quen thuộc, bình dị của quê hương.

+ Chi tiết cũng góp phần thể hiện được chủ đề của tác phẩm: Tình yêu quê hương, đất nước luôn thường trực trong mỗi người.

Câu hỏi số 3:
Thông hiểu
Chuyển lời dẫn trực tiếp trong câu sau thành lời dẫn gián tiếp: Cha tôi bảo: "Có thể bứt người ta ra khỏi quê hương nhưng không thể tách quê hương ra khỏi trái tim con người."
Câu hỏi:785227
Phương pháp giải

Vận dụng kiến thức về lời dẫn trực tiếp, lời dẫn gián tiếp. 

Giải chi tiết

Cha tôi bảo rằng có thể bứt người ta ra khỏi quê hương nhưng không thể tách quê hương ra khỏi trái tim mỗi con người.

Câu hỏi số 4:
Vận dụng
Em có đồng tình với lời của người ba “Làm người đừng suy nghĩ hẹp hòi, đừng tưởng nơi mình sinh ra, nơi có mồ mả ông cha là quê hương, khắp đất nước này chỗ nào cũng là quê cả.” hay không? Vì sao?
Câu hỏi:785228
Phương pháp giải

Phân tích.

Giải chi tiết

HS đưa ra quan điểm cá nhân và có lí giải phù hợp.

Gợi ý một hướng trình bày quan điểm:

- Đồng tình với quan điểm của người cha bởi đâu đâu trên đất nước Việt Nam cũng đều là đồng bào, là anh em của chúng ta. Việc cống hiến, đóng góp ở bất cứ nơi đâu cũng đều có thể góp phần phát triển đất nước, xây dựng quê hương – nơi mình sinh ra, lớn lên ngày càng phát triển. Suy nghĩ “nơi mình sinh ra, nơi có mồ mả ông cha là quê hương” có thể kìm hãm sự phát triển của mỗi người, khiến mỗi người đánh mất những cơ hội phát triển bản thân…

Câu hỏi số 5:
Vận dụng cao
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích chủ đề của truyện ngắn “Giàn bầu trước ngõ” (Nguyễn Ngọc Tư).
Câu hỏi:785229
Phương pháp giải

Đọc kĩ văn bản, phân tích, cảm nhận.

Giải chi tiết

Bài viết có thể triển khai theo nhiều cách, sau đây là gợi ý của Ban chuyên môn Tuyensinh247.com

Yêu cầu chung:

- Đoạn văn nghị luận văn học khoảng 200 chữ, đầy đủ ba phần mở đoạn, thân đoạn, kết đoạn.

- Nội dung: Phân tích chủ đề của truyện ngắn.

Yêu cầu cụ thể:

- Chủ đề: Thể hiện tình yêu quê hương trong mỗi con người.

- Chủ đề ấy được thể hiện qua:

+ Bà nội: Dù phải theo con cháu lên thành phố nhưng lòng bà vẫn luôn nhớ về quê hương (bà trồng giàn bầu trước ngõ, làm bánh quê để nguôi nỗi nhớ quê hương; bà thẫn thờ nhớ về quá khứ: nhớ về âm thanh của quê hương (tiếng vạc sành, tiếng ếch), nhớ về màu sắc quen thuộc cảu quê hương (màu vàng như của rạ, của lúa, như của mái nhà lá nhỏ lơ phơ dưới nắng chiều).

+ Người cha: Tình yêu quê hương của người cha được thể hiện qua những suy nghĩ sâu sắc mà thấm thía: "Có thể bứt người ta ra khỏi quê hương nhưng không thể tách quê hương ra khỏi trái tim con người."

+ Ông chủ tịch và các bạn sinh viên: Chỉ cần nhìn giàn bầu mà nhớ quê nhà da diết, lại muốn được thưởng thức vị ngọt ngào của bát canh bầu nơi quê nhà…

Quảng cáo

Tham Gia Group 2K10 Ôn Thi Vào Lớp 10 Miễn Phí

>> Học trực tuyến Lớp 9 & Lộ trình UP10 trên Tuyensinh247.com

>> Chi tiết khoá học xem: TẠI ĐÂY

Đầy đủ khoá học các bộ sách (Kết nối tri thức với cuộc sống; Chân trời sáng tạo; Cánh diều), theo lộ trình 3: Nền Tảng, Luyện Thi, Luyện Đề. Bứt phá điểm lớp 9, thi vào lớp 10 kết quả cao. Hoàn trả học phí nếu học không hiệu quả.

Hỗ trợ - Hướng dẫn

  • 024.7300.7989
  • 1800.6947 free

(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com