Dựa vào thông tin dưới đây để trả lời các câu từ 6 đến 10 TƯ CÁCH MÕ (Trích) Nam Cao (Tóm
Dựa vào thông tin dưới đây để trả lời các câu từ 6 đến 10
TƯ CÁCH MÕ
(Trích)
Nam Cao
(Tóm tắt: Lộ vốn là một người nông dân tử tế, hiền lành, chăm chỉ. Vì họ đạo cần một người làm sãi nên thuyết phục anh nhận lời kèm theo quyền được trồng cấy trên mảnh ruộng chung của họ đạo. Nhờ chịu khó làm lụng nên cuộc sống của Lộ ngày càng khấm khá. Nhiều người ghen tị đã tìm cách sỉ nhục, cô lập anh,... Dưới đây là phần kết của truyện.)
Bấy giờ những anh khác trông thấy thế mới sinh ra tiếc. Họ thấy Lộ làm sãi ngon ăn quá. Họ ngấm ngầm ghen với hắn. Và chẳng người nào bảo người nào, họ vô tình về hùa với nhau để báo thù.
Những lời tiếng mỉa mai truyền từ người nọ đến người kia. Lộ thấy những bạn bè cứ lảng dần. Những người ít tuổi hơn, nói đến hắn cũng gọi bằng thằng. Trong những cuộc hội họp, nếu hắn có vui miệng nói chõ vào một vài câu, nhiều người đã ra vẻ khinh khỉnh, không thèm bắt chuyện,... Hắn nhận thấy sự thay đổi ấy, và bắt đầu hối hận. Nhưng sự đã trót rồi, còn biết sao được nữa? Hắn tặc lưỡi và nghĩ bụng: “Tháng Ba này, thằng nào thằng ấy đến ba ngày không được một bát cam, dãi nhỏ ra, hết còn làm bộ!...”. Một ý phẫn khích đã bắt đầu nảy mầm trong khối óc hiền lành ấy… Một hôm, trong một đám khao, Lộ vừa chực ngồi cỗ, thì ba người ngồi trước đứng cả lên, Lộ ngồi trơ lại một mình. Mặt hắn đỏ bừng lên. Hắn do dự một chút rồi cũng phải đứng lên nốt, mặt bẽn lẽn cúi gằm xuống đất. Chủ nhà hiểu ba anh kia có ý gai ngạnh không chịu ngồi chung với mõ. Ông tìm một người khác, xếp vào cho đủ cỗ, rồi an ủi Lộ:
- Chú ăn sau cũng được.
Lộ ậm ừ cho xong chuyện, rồi nhân một lúc không ai để ý, lẻn ra về. Hắn tấm tức rất lâu. Trông thấy vợ, hắn cúi mặt, không dám nhìn thị, làm như thị đã rõ cả việc nhục nhà vừa rồi. Hắn thở ngắn, thở dài, lắm lúc hắn muốn bỏ phắt việc, trả lại vườn cho họ cho đỡ tức. Nhưng nghĩ thì cũng tiếc. Hắn chăm cái vườn tốt lắm rồi. Để thằng khác ăn nó hoài đi. Hắn lại tặc lưỡi một cái, và nghĩ bụng: “Mặc chúng nó!...” Hắn chỉ định từ giờ chẳng đi ăn cỗ đám nào nữa là ổn chuyện… [...]
Mới đầu, Lộ tưởng ngồi như thế, có lẽ yên ổn đấy. Nhưng người ta tồi lắm. Người ta nhất định bêu xấu hắn. Trong nhà đám, một chỗ dù kín đáo thế nào, mà chả có người chạy lại, chạy qua. Mỗi người đi qua lại hỏi hắn một câu:
- Lộ đấy à, mày?
Cũng có người thêm:
- Chà! Cỗ to đấy nhỉ? Đằng ấy hóa ra lại… bở!
À! Thế là họ nói kháy anh cu Lộ vậy. Lộ cáu lắm. Hắn tặc lưỡi một cái và nghĩ bụng: “Muốn nói, ông cho chúng mày nói chán! Ông cần gì!”. Hắn lập tức bê cỗ về sân, đặt lên phản, ung dung ngồi. Nói thật ra, thì hắn cũng không được ung dung lắm. Tai hắn vẫn đỏ như cái hoa mào gà, và mặt hắn thì bẽn lẽn. Muốn chữa thẹn, hắn cố làm ra trưng tráo. Hắn uống rượu, hắn rung đùi, hắn nhai nhồm nhoàm và vênh vênh nhìn người ta, ra vẻ bất cần ai… Sau cái bữa đầu, hắn thấy thế cũng chẳng sao, và bữa thứ hai cũng quen quen, không ngượng nghịu gì mấy nữa. Bữa thứ ba thì quen hẳn. Muốn báo thù lại những anh đã cười hắn trước, tự hắn đi bưng lấy cỗ, và chọn lấy một cỗ thật to để các anh trông mà thèm. Bây giờ thì lại đến lượt người chủ không được bằng lòng. Có một mình nó ăn mà cũng đòi một cỗ to hơn cỗ bốn người ăn!...
- Mẹ kiếp! Không trách được người ta bảo: “Tham như mõ”.
A! Họ bảo hắn là mõ vậy… Tham như mõ vậy!... Đã vậy thì hắn tham cho mà biết!... Từ đấy không những hắn đòi cỗ to, lúc ăn hắn còn xin thêm xôi, thêm thịt, thêm cơm nữa. Không đem lên cho hắn thì tự hắn xông vào chỗ làm cỗ mà xúc lấy. Ăn hết bao nhiêu thì hết, còn hắn gói đem về cho vợ con ăn, mà nếu vợ con ăn không hết, thì kho nấu để lại ăn hai, ba ngày… Hà hà! Phong lưu thật!... Cho chúng nó cứ cười khỏe đi!
Cứ vậy, hắn tiến bộ mãi trong nghề nghiệp mõ. Người ta càng khinh hắn, càng làm nhục hắn, hắn càng không biết nhục. Hỡi ôi! Thì ra lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết là gì tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…
Bây giờ thì hắn mõ hơn cả những thằng mõ chính tông. Hắn nghĩ ra đủ cách xoay người ta. Vào một nhà nào, nếu không được vừa lòng, là ra đến ngõ, hắn chửi ngay, không ngượng:
- Mẹ kiếp! Xử bẩn cả với thằng mõ…
(Tuyển tập Nam Cao, tập I, NXB Văn học, Hà Nội, 1993, tr.203 - 206)
Chú thích:
- Mõ: người nghèo khổ, khốn cùng, chuyên đánh mõ đi rao để thông báo các việc trong làng; từ mõ hàm ẩn ý coi khinh (tham như mõ, bẩn như mõ, đồ mõ,...).
- Sãi: người làm công việc như mõ làng nhưng trong phạm vi của một họ đạo.
Trả lời cho các câu 1, 2, 3, 4, 5 dưới đây:
Văn bản trên được kể theo ngôi thứ mấy?
Đáp án đúng là: C
Vận dụng kiến thức đã học về ngôi kể
Đáp án cần chọn là: C
Văn bản Tư cách mõ (Nam Cao) viết theo đề tài gì?
Đáp án đúng là: B
Vận dụng kiến thức đã học về
Đáp án cần chọn là: B
Đâu là nhân vật chính trong truyện ngắn “Tư cách mõ” của nhà văn Nam Cao?
Đáp án đúng là: C
Vận dụng kiến thức đã học về đọc hiểu
Đáp án cần chọn là: C
Đâu là căn nguyên dẫn đến sự tha hóa trong tính cách của nhân vật Lộ?
Đáp án đúng là: D
Vận dụng kiến thức đã học về đọc hiểu.
Đáp án cần chọn là: D
Nhận định nào dưới đây KHÔNG đúng khi bàn về truyện ngắn “Tư cách mõ” của nhà văn Nam Cao?
Đáp án đúng là: C
Vận dụng kiến thức đã học về truyện ngắn
Đáp án cần chọn là: C
Quảng cáo
>> 2K8 Chú ý! Lộ Trình Sun 2026 - 3IN1 - 1 lộ trình ôn 3 kì thi (Luyện thi 26+ TN THPT, 90+ ĐGNL HN, 900+ ĐGNL HCM, 70+ ĐGTD - Click xem ngay) tại Tuyensinh247.com.Đầy đủ theo 3 đầu sách, Thầy Cô giáo giỏi, luyện thi theo 3 giai đoạn: Nền tảng lớp 12, Luyện thi chuyên sâu, Luyện đề đủ dạng đáp ứng mọi kì thi.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com












