Nêu cảm nhận của em về hai đoạn thơ sau trong phần trích Cảnh ngày
Nêu cảm nhận của em về hai đoạn thơ sau trong phần trích Cảnh ngày xuân:
Ngày xuân con én đưa thoi
Thiều quang chín chục đã ngoài sáu mươi
Cỏ non xanh tận chân trời
Cành lê trắng điểm một vài bông hoa.
[…]
Tà tà bóng ngả về tây
Chị em thơ thẩn dan tay ra về.
Bước dần theo ngọn tiểu khê
Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh
Nao nao dòng nước uốn quanh
Dịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang.
(Nguyễn Du, Truyện Kiều, theo SGK Ngữ văn 9, tập 1, NXB Giáo dục, 2005)
Phân tích, tổng hợp.
1. Giới thiệu chung:
- Nguyễn Du – đại thi hào của dân tộc Việt Nam, là tác giả của kiệt tác “Truyện Kiều”.
- “Truyện Kiều” là tác phẩm có giá trị hiện thực sâu sắc và thấm đẫm tinh thần nhân đạo. Nguyễn Du là cây bút bậc thầy trong phân tích, miêu tả tâm lí nhân vật, bút pháp cá thể hóa… Và không thể không kể đến tài năng của ông ở phương diện tả cảnh.
- Hai đoạn thơ trên đều thuộc phần đầu của tác phẩm, miêu tả cảnh mùa xuân trong ngày hội nhưng ở hai thời điểm khác nhau: sáng sớm và hoàng hôn.
2. Phân tích, cảm nhận hai đoạn thơ trên:
* 4 câu thơ đầu: Bức tranh thiên nhiên mùa xuân
- Hai câu thơ đầu tiên mở ra cho ta khung cảnh ngày xuân thiên nhiên vô cùng tươi đẹp: Bầu trời cao rộng, trong sáng, từng đàn én chao liệng náo nức như thoi đưa.
- Hình ảnh ẩn dụ “con én đưa thoi” gợi sự trôi chảy của thời gian rất nhanh.
- Hai câu tiếp theo bức tranh hiện ra với không gian thoáng đạt mênh mông, bát ngát, ngút tầm mắt đến tận chân trời. Màu sắc xanh của cỏ non làm nền chủ đạo cho không gian đó – một màu xanh non mơn mởn, tràn đầy sức sống của ngày xuân.
- Nổi bật trên nền cỏ xanh tươi ấy là những bông hoa lê trắng. Mặc dù đều là những gam màu lạnh nhưng hai màu sắc ấy kết hợp với nhau tạo nên sự hài hòa kì diệu, tạo nên một bức tranh đặc trưng của mùa xuân.
=> Nguyễn Du không chỉ yêu thiên nhiên mà còn có sự cảm nhận của tâm hồn thi sĩ.
* 6 câu thơ tiếp theo: Cảnh buổi chiều ngày hội xuân
- “Tà tà… ghềnh bắc ngang” gợi tả khung cảnh chị em Thúy Kiều du xuân trở về.
- Cảnh vật mang cái thanh, cái dịu, nhẹ nhàng của mùa xuân. Tất cả nhỏ bé, nhè nhẹ, nắng đã nhạt, khe nước nhỏ, nhịp cầu bắc ngang nhưng tất cả nhuốm màu tâm trạng của con người.
- Bóng tịch dương đã chênh chếch xế chiều, dòng nước uốn quanh, dịp cầu xinh xắn,… Cảnh như lặng dần, nhạt dần, mọi chuyển động đều nhẹ nhàng trong không gian nhỏ bé, phảng phất buồn.
- Cách sử dụng từ láy: nao nao, tà tà, thanh thanh giúp biểu đạt sắc thái của cảnh vật và bộc lộ tâm trạng con người. “Thơ thẩn” có sức gợi lớn, gợi hình ảnh chị em Thúy Kiều đi về trong sự tiếc nuối, tưởng dan tay ra về là vui nhưng thực ra là một nỗi buồn khó lòng nói hết.
- Tất cả giúp hé lộ vẻ đẹp tâm hồn vô cùng nhạy cảm và sâu lắng.
3. Đánh giá chung:
- Về nội dung: Cả hai đoạn thơ trên đều tả cảnh mùa xuân tươi đẹp trong sáng và tả cảnh chị em nàng Kiều du xuân. Đoạn thơ giúp ta hiểu tài năng sáng tạo, sự vận động trong tâm hồn nghệ sĩ của Nguyễn Du.
- Về nghệ thuật: Cách sử dụng hình ảnh sáng tạo, từ láy độc đáo, bút pháp miêu tả giàu chất tạo hình, sự vận dụng sáng tạo thơ cổ Trung Quốc.
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com