Chân phải bước tới cha Chân trái bước
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
(Trích “Nói với con”, Y Phương)
Viết một đoạn văn theo phương pháp diễn dịch (khoảng 10 câu) nêu cảm nhận của em về khổ thơ trên. Trong đoạn văn, sử dụng ít nhất hai phép liên kết (gạch dưới).
Căn cứ kiến thức bài Liên kết câu và đoạn văn.
Tham khảo đoạn văn sau:
Đoạn mở đầu của bài thơ “Nói với con”, Y Phương nói về cội nguồn sinh dưỡng của con. Con sinh ra và lớn lên trong khung cảnh gia đình có cha, có mẹ đầm ấm, quấn quýt, yên vui:
Chân phải bước tới cha
Chân trái bước tới mẹ
Một bước chạm tiếng nói
Hai bước tới tiếng cười.
Con biết không? Khi con có mặt trên đời thì từng bước đi, từng tiếng nói, tiếng cười của con đều được cha mẹ chăm chút, vui mừng đón nhận. Và cứ thế, con lớn lên từng ngày trong tình yêu thương, sự nâng đỡ và mong chờ của cha mẹ. Nhưng mái ấm gia đình chỉ là cái nôi nhỏ bé, con lớn lên còn được đùm bọc trong cái nôi lớn hơn, đó là quê hương. Nhà thơ dùng cách nói rất chân thành, mộc mạc của người miền núi để nói với con:
Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng
“Người đồng mình” (người dân tộc mình) yêu lắm, rất cần cù trong lao động, đan lờ, cài nan hoa, ken vách. Con lớn lên là nhờ vào sự nuôi dưỡng từ vật chất, tinh thần của quê hương, của thiên nhiên thơ mộng. “Rừng cho hoa/ Con đường cho những tấm lòng”. Con đường là quê hương, tấm lòng là tình yêu thương, sẻ chia, đùm bọc, gắn bó của người đồng mình. Con hãy nhớ và thấy được vẻ đẹp ấy để mà yêu, mà gắn bó với quê hương.
- Phép thế: Y Phương - nhà thơ
- Phép lặp: Con, con lớn lên.
- Phép nối : và
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com