Đề bài: Phân tích đoạn thơ sau: (ID: )
Trong anh và em hôm nay
Đều có một phần Đất Nước
Khi hai đứa cầm tay
Đất Nước trong chúng mình hài hoà nồng thắm
Khi chúng ta cầm tay mọi người
Đất nước vẹn tròn, to lớn
Mai này con ta lớn lên
Con sẽ mang đất nước đi xa
Đến những tháng ngày mơ mộng
Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình
Phải biết gắn bó san sẻ
Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn đời...
Câu 431197: Đề bài: Phân tích đoạn thơ sau: (ID: )
Trong anh và em hôm nay
Đều có một phần Đất Nước
Khi hai đứa cầm tay
Đất Nước trong chúng mình hài hoà nồng thắm
Khi chúng ta cầm tay mọi người
Đất nước vẹn tròn, to lớn
Mai này con ta lớn lên
Con sẽ mang đất nước đi xa
Đến những tháng ngày mơ mộng
Em ơi em Đất Nước là máu xương của mình
Phải biết gắn bó san sẻ
Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở
Làm nên Đất Nước muôn đời...
Quảng cáo
Phân tích, tổng hợp, bình luận.
-
Giải chi tiết:
1.Giới thiệu tác giả, tác phẩm
2.Phân tích đoạn thơ
- NKĐ đã nảy ra được yếu tố được coi là hạt nhân để đo dòng chảy 4000 năm của đất nước – đó là gia đình. Từ gia đình huyền thoại Lạc Long Quân và Âu Cơ đến thế hệ các vua Hùng để rồi sau đó là một loạt những gia đình đời thường của thế hệ ông bà ta, cha mẹ ta.
- Hình ảnh gia đình đời thường đã kết tụ trong hình ảnh “anh” và “em”. “Trong anh và em hôm nay đều có một phần Đất Nước”
+ vì anh và em hôm nay sẽ làm nên một gia đình, anh và em sẽ tiếp nối yếu tố hạt nhân của lịch sử đất nước.
+ tư thế, dáng vóc của anh ngày hôm nay có tư thế, dáng vóc của thế hệ ông cha, cái suy tư của anh ngày hôm nay, cái tư tưởng của anh ngày hôm nay có sự truyền lại của ông cha. Còn em, dáng hình của em ngày hôm nay, mái tóc em mang ngày hôm nay, khuôn mặt em ngày hôm nay, sự uyển chuyển, dịu dàng của hình ảnh em ngày hôm nay là sự đổ bóng của bà, của mẹ. Chúng ta không tự dưng sinh ra trong cuộc đời này, chúng ta là của cha của mẹ, chúng ta là cháu của ông của bà vì thế chúng ta mang trong mình hình hài, thân phận của đất nước.
-> NKĐ đã suy tư về mối quan hệ giữa riêng và chung, giữa cá nhân và cộng đồng đã được nhìn gắn với mối quan hệ đôi lứa.
- Khi hai đứa cầm tay – khi chúng ta gắn kết với nhau, đất nước hài hòa, nồng thắm -> tình yêu của đôi ta làm cho đất nước thật ngọt ngào.
- Khi chúng ta cầm tay mọi người – tình yêu đôi lứa đã trở thành nghĩa đồng bào, đồng chí thì đất nước vẹn tròn, to lớn.
- Con chúng ta – tương lai đất nước, ông bà, cha mẹ – quá khứ đất nước, anh em – hiện tại đất nước.
- Trong anh và em hôm nay đều có một phần Đất Nước – sự đổ bóng của quá khứ vào hiện tại, hiện tại ấy là hài hòa, nồng thắm trong tình yêu đôi ta, là vẹn tròn, to lớn trong tình yêu cộng đồng. Nhưng đất nước không chỉ có qk, hiện tại mà còn có tương lai. Tương lai nằm trong con chúng ta. Khi tương lai Tổ quốc đã gắn với con ta điều đó có nghĩa là ta sẵn sàng hi sinh cho Tổ quốc.
=> Từ đó NKĐ cất lên một lời nhắn nhủ:
“Em ơi… Đất Nước muôn đời”
- Em ơi em – tiếng gọi tha thiết, lay động. Tiếng gọi như là một sự nhắn nhủ, lời gọi càng có ý nghĩa, ấn tượng hơn.
- Đất Nước là máu xương của mình:
+ Từ “là” khác với “như” -> mối quan hệ mật thiết, cụ thể, hòa quyện -> sự gắn bó máu thịt để thấy
+ Phải biết -> mệnh lệnh của trái tim, tiếng gọi của con tim đầy tha thiết, mãnh liệt, dồi dào
+ Gắn bó – máu thịt, không thể tách rời. NKĐ dặn dò với mọi người và tự nhủ với chính mình “Phải biết gắn bó và san sẻ, phải biết hóa thân cho dáng hình xứ sở”. Sự gắn kết giữa “
.gắn bó – cấp độ nhận thức. Ta gắn bó với đất nước khi ta nhận thức rõ ràng đất nước là máu xương của mình, khi ta lấy niềm vui của đất nước làm niềm vui của chính mình, khi ta coi niềm đau của đất nước là niềm đau của mình, khi ta yêu đất nước như yêu chính bản thân mình, căm ghét kẻ thù như căm ghét những gì sai trái với chính mình.
.san sẻ: hành động
.hóa thân: hành động – nhiệm vụ, mục tiêu, nỗ lực của những thế hệ đã cống hiến cho đất nước.
Hóa thân là sự chuyển dạng thức tồn tại từ dạng thức tồn tại này sang dạng thức tồn tại kia mà dạng thức tồn tại sau bao giờ cũng ý nghĩa hơn, tốt đẹp hơn dạng thức tồn tại trước. Hóa thân từ sự tồn tại của kiếp đời bé nhỏ của ta sang một đất nước muôn đời -> từ cuộc đời hữu hạn làm nên Đất Nước muôn đời -> bất từ hóa, lớn lao hóa.
=> NKĐ đã nói bằng sự trải nghiệm của thế hệ mình – thế hệ biết bao nhiêu con người lặng lẽ mãi mãi tuổi 20, biết bao nhiêu con người nằm xuống thanh thản, bình tâm nhưng đã làm ra đất nước.
3.Tổng kết
Lời giải sai Bình thường Khá hay Rất Hay
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com