Đọc kĩ văn bản sau và trả lời câu hỏi: Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn
Đọc kĩ văn bản sau và trả lời câu hỏi:
Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hoà một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca. Câu chuyện có lẽ chỉ là một câu chuyện hoang đường, song không phải không có ý nghĩa. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài. Nói một cách khác nhà văn phải biết quên mình trong ngoại cảnh. Đây là một cánh rừng thông. Ngày nay biết bao người qua lại nhưng bao nhiêu người qua lại cũng chỉ mải suy tính xem rừng này mỗi năm lấy được bao nhiêu nhựa thông, bao nhiêu củi thông. Đến lúc có người nhìn cảnh chỉ vì mến cảnh và biết quên mình trong cảnh, từ lúc ấy mới có văn thơ. Cảnh trời với lòng người cũng như một đám rừng sâu thẳm. hoa cỏ hương thơm, sắc lạ vô cùng mà người đời là khách vào rừng lại vì còn phải mưu cầu sự sống nên chỉ lo bẻ măng đào củ, bao nhiêu cảnh đẹp, bao nhiêu hiện tượng li kì đều bỏ qua không biết, không thưởng thức. Cuộc sống sinh hoạt vật chất như một tấm màn đen ngăn tri giác con người và trong tâm linh người ta rồi mượn câu văn, tiếng hát, tấm đá, bức tranh làm cho người ta cùng nghe, cùng thấy, cùm cảm, đó là nhiệm vụ của nghệ thuật và, nói riêng ra, cũng là nhiệm vụ của văn chương. Làm tròn nhiệm vụ ấy, nhà văn sẽ quên mình, thoát ra ngoài phạm vi học hỏi của bản thân để sống cái đời của mọi người, mọi vật. Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng. Chẳng những thế, văn chương còn sáng tác ra sự sống. vũ trụ này tầm thường, chật hẹp, không đủ thảo mãn mối tình cảm dạt dào của nhà văn? Nhà văn sẽ sáng tạo ra những thế gới khác, những người, những sự vật khác. Sự sáng tạo này có thể xuất phát từ một mối tình yêu thương tha thiết. Yêu thương ngay những điều không có trong thực tế để gợi nó vào thực tế. […] Những thế gới tưởng tượng trong văn chương cũng sáng tạo ra bởi lòng yêu thương vô cùng của nhà văn. Nếu có một người yêu Thúy Kiều còn nồng nàn hơn Kim Trọng, người ấy là Nguyễn Du vì chính Nguyễn Du đã trao sự sống của mình cho thiếu nữ trong truyện.
Trả lời cho các câu 1, 2, 3, 4, 5, 6 dưới đây:
Vấn đề chính được bàn luận trong văn bản này là gì?
Đáp án đúng là: D
Căn cứ vào nội dung chính của văn bản.
Đáp án cần chọn là: D
Vì sao tác giả lại đề cập đến câu chuyện đời xưa của một nhà thi sĩ Ấn Độ và con chim bị thương?
Đáp án đúng là: B
Căn cứ vào nội dung văn bản, phân tích, suy luận.
Đáp án cần chọn là: B
Thông qua hình ảnh cảnh rừng thông, tác giả đã chỉ ra điểm khác biệt nào giữa nhà thơ và bao nhiêu người qua lại khác?
Đáp án đúng là: A
Căn cứ vào nội dung văn bản, phân tích, suy luận.
Đáp án cần chọn là: A
Đâu là lí do quan trọng nhất khiến nhà văn sáng tạo nên văn chương?
Đáp án đúng là: A
Căn cứ vào nội dung văn bản, phân tích, suy luận.
Đáp án cần chọn là: A
Vì sao khi sáng tác văn chương, nhà văn cần quên mình?
Đáp án đúng là: B
Căn cứ vào nội dung văn bản, phân tích, suy luận.
Đáp án cần chọn là: B
Câu văn nào dưới đây không chứng minh cho luận điểm: Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương cả muôn vật, muôn loài?
Đáp án đúng là: C
Căn cứ vào nội dung văn bản, phân tích, suy luận.
Đáp án cần chọn là: C
Quảng cáo
>> Học trực tuyến Lớp 10 cùng thầy cô giáo giỏi tại Tuyensinh247.com, (Xem ngay) Cam kết giúp học sinh học tốt, bứt phá điểm 9,10 chỉ sau 3 tháng, làm quen kiến thức, định hướng luyện thi TN THPT, ĐGNL, ĐGTD ngay từ lớp 10
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com












