Tel: 024.7300.7989 - Phone: 1800.6947 (Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)

Thi thử toàn quốc cuối HK1 lớp 10, 11, 12 tất cả các môn - Trạm số 1 - Ngày 20-21/12/2025 Xem chi tiết
Giỏ hàng của tôi

Viết một bài văn ngắn phân tích tính trữ tình trong văn bản dưới

Câu hỏi số 836480:
Vận dụng

Viết một bài văn ngắn phân tích tính trữ tình trong văn bản dưới dây:

(1) Trên thế gian này, là con người, đâu chẳng yêu hoa!

Nhưng Tết tới thì người Việt Nam mình cái sự yêu, chơi hoa nơi ngựa xe như nước áo quần như nêm, bao giờ chả rộn ràng hơn. Hà Nội của tôi những năm xa lắc ấy, nết chơi hoa đào và quất, vẫn để hai loài cây thả sức mà tung tăng đi đến từng nhà. Nhưng cũng tùy cảnh, tùy người, chọn cho mỗi ai, mỗi gian phòng vui Tết, thưởng hoa, đào to đào nhỏ, đào cắm hay đào cây, Hà Nội Tết Hoa vốn dĩ tùy cảnh tùy người?

Nhà tôi cả thảy bốn lần chuyển nhà trên phố phường; bốn lần là bốn chỉ số phòng khách và phòng ăn hay phòng làm việc khác nhau, để rồi Tết ấy, xuân ấy, định kỳ đến hẹn, cha tôi tha thẩn ở chợ hoa mà im lặng chọn ra cho mình một dáng, vừa vặn nơi ông dùng hoa làm duyên cho xuân, vui Tết. Có năm hoa đào vươn ra, hai vòng ôm không xuể; đào cắm mà rực rỡ no mắt cả nhà. Lâu quá rồi! Còn lại, hơn ba chục năm trên gác xép của ông chỉ là một cành đào khiêm tốn tới có thể. Sự tàn lụi của thời gian, có thể hẹp đi về kích cỡ, nhưng không thu hẹp tấm lòng hoa với người và, người với hoa. Chắc thế nên hôm nào, tôi cứ khoe mãi câu thơ mồ côi của Nguyễn Duy trước một cành đào thắm nhỏ cao vừa đúng bốn năm gang góc xép của ông: Hạnh phúc lớn vòng tay ôm không xuể. Tết mà! Lại năm ấy là đào mua ở hoa rong. Năm nay rét thế, mấy kẻ chợ bán hoa rong còn không? Có bán hoa được không?

Cha tôi thích tất cả các loài đào. Đào thắm ông thường dùng năm lẻ, khi mà năm lẻ, ai nam giới đều bị hợp sao tinh chiếu vào làm âm (âm nam). Ông ví như xuân thêm lửa, xua cái khí lạnh, giữ xuân ấy thêm ấm thêm nồng. Nhưng có lẽ ông yêu nhất, thứ đào phai. Tâm hồn họa sĩ của ông rung động nhiều hơn khi rước hoa từ chợ về. Đốt gốc mang cái cát-tút 105 li, mua ở chợ trời Ha-le rồi bảo tôi đánh sạch: tự ông cẩn thận chèn cành đào đứng thẳng giữa ống đồng sáng chói. Xuân đầy nụ, chớm hoa khoe cái màu hồng tưởng phai mà chưa khi nào phai trước thời gian! ngắm đi con! Những giọt hoa đọng lại, lấp lánh cơn mưa ông phun bằng cái máy xịt tay vẫn dùng xịt nước hành bảo quản tranh sơn dầu.

Đào phai loại cánh kép, phơn phớt trước Tết rồi qua Tết, sang xuân mỗi bông tàn, chầm chậm nhả buông từng lớp cánh, dần dần rụng xuống sàn đá lạnh. Và, một hôm bất chợt he hé cái mầm quả xanh, để theo sau Tết, hình thành một trái Đào. Đào phai, từng bông nở chậm, khoe sắc ấm nồng cũng chầm chậm từng lớp, phai dần ở lớp cánh đầu tiên, chứ không nở bừng ra màu đỏ thắm khoảnh nhà, để mà tàn, úa rụng chốc lát, tan nát cả xuống đất một lần. Sự sống của hoa đào phai cánh kép, làm ông gật gù bảo, cái kiếp một bông hoa, một loài cây, dâng hiến cho đời từng lớp, từng lớp, cả mầu lẫn cánh... để cuối cùng hiện ra mầm sống mới, tựa hệt như vòng luân hồi của kiếp con người.

(2) Trước Tết vài ngày, mẹ tôi cũng chọn chợ Đồng Xuân để sắm hàng Tết. Rồi tới cận ba mươi mới ra đầu chợ Hôm mà mua hoa cúng. Người chủ gia đình đàn ông đàn ang, sắm đào thì thôi quất. Người mẹ của chúng tôi lo hoa cho bàn thờ tổ tông. Bà chọn từng cành Huệ rất cẩn thận. Những búp hoa trắng muốt thoang thoảng hương thanh bạch, e ấp dấu mình trong kẽ xanh chỉ đợi hơi hương khói là nhao ra trắng muôn muốt.

Bắt đầu từ chiều ba mươi tới tận hôm hóa vàng, những bông huệ cứ âm thầm nhuộm một thứ hương như vậy loanh quanh bàn thờ. Có thay hoa mới cho lọ lục bình cổ, với các đường gốm ngọc rạn nứt, thì vẫn là những cành huệ, tươi mơn mởn, xanh như trước Tết, để khi nào cũng tinh khiết độc một loài hương. Thay vì lòng thành với tổ tiên đa dạng nữa, bên kia là những đóa hồng vàng hay thắm đỏ. Hoa cúng chọn cẩn trọng. Không cần to lắm, nhưng phải đều đặn công phu.

Mẹ tôi chưa khi nào quên đĩa hoa cho chùa Hai Bà hay chùa Vua gần đó. Thường là tháng ba mới rộ ngâu. Nhưng muốn tìm vẫn có. Những cành ngâu nhỏ, hoa vàng bé xíu, chín thoang thoảng, đặt bên những bông hồng cũng nhỏ, cẩn thận xếp bày lên đĩa, cho hộ vào chiếc làn để mợ sớm mai mồng một ra chùa. Bông hồng thì nở, bông nhài thì thơm, hoa huệ định hình từ lúc mới ra bé xíu, móng rồng cũng vậy, cho tới sói, ngâu, mộc không nhìn rõ trong lớp lá, phải tựa vào hương mới biết là hoa, đều gọi chung là chín. “Ngâu vừa chín con ơi.”- Cha tôi bảo.

(3) Thường là ở phòng khách bao giờ cũng có lọ hoa lớn. Cha tôi rất thường đặt tại đó một bình violet. Mầu tím ngắt lốm đốm trong sắc xanh nhọn chua chúa vươn lên từ cái bình gốm màu không chỉ ấm lòng bè bạn, không chỉ cho khách xuân thực sự nào xuân. Cũng phải chọn đúng màu bình. Đừng lạnh mà cũng không nóng quá, vì cái thứ pha màu giữa nơi đặt nó đứng đấy cũng nghiêm cẩn làm sao. Đôi năm ông chơi cúc. Những đoá cúc đại đoá thường trầm tĩnh đứng trong phòng tranh. Đại đoá mua tới hơn vài chục bông, phải hướng cho từng đoá không chen nhau san sát để từng bông khoe hết vẻ đẹp riêng mình. Chơi cúc lâu tàn. Nó giữ xuân ở lại miên man sau Tết, để Tết lặn vào những bức tranh khi hết ngày rong chơi.

Anh tôi thì lại khác. Anh cứ thích giữa bàn nhà, phòng chính một bình hoa nhiều loại. Dăm bông Đồng tiền. Vài cành đủ nụ đủ hoa, đủ màu Thược dược. Giữa dăm loài hoa “quần chúng“ ấy, dân dã ấy, anh tôi vẫn dành lại, vượt lên là dăm cành violet, chắc là trọng cái nết yêu hoa của cha tôi. Để ông và tôi cứ tủm tỉm cười với nhau, và tôi khi nhớ ra ngày Tết vẫn cười đến tận giờ.

Vâng khi năm nay, bạn ơi - Hà Nội Hoa, tôi không về hương Tết, hoa Tết và ngoài kia tuyết gió hai tuần ù ù thổi...

                                                                  (Nguyễn Văn Thọ Đức - Mùa giáp Tết)

Quảng cáo

Câu hỏi:836480
Phương pháp giải

Vận dụng kiến thức về kí và kĩ năng viết nghị luận về kí 

Giải chi tiết

I. Mở bài

- Giới thiệu tác giả

- Giới thiệu văn bản

- Định hướng: Văn bản thể hiện rõ tính trữ tình – đặc điểm nổi bật của bút kí tự sự giàu cảm xúc.

II. Thân bài

1. Tính trữ tình thể hiện qua cảm xúc hoài niệm sâu sắc

- Người viết liên tục trở về với kí ức Tết xưa, những lần mua đào, chọn huệ, bày hoa.

- Hoài niệm được gợi lên từ những hình ảnh:

+ “Hà Nội của tôi những năm xa lắc ấy…”

+ “Lâu quá rồi!”

+ “hơn ba chục năm trên gác xép…”

- Cảm xúc thương nhớ len lỏi trong từng hình ảnh quen thuộc của Tết: đào, huệ, violet, cúc, ngâu…

→ Tính trữ tình ở đây là hoài niệm thấm đẫm, gắn với những mùa Tết đã đi qua.

2. Tính trữ tình thể hiện qua tình cảm gia đình ấm áp

- Tình cha con:

+ Cha chọn đào, nâng niu từng cành.

+ Cha dạy cách ngắm hoa, trân trọng cái đẹp.

+ Chi tiết ông “chén cành đào đứng thẳng”, “phun nước để hoa đọng giọt”… cho thấy sự nâng niu đời sống tinh thần.

- Tình mẹ con: Mẹ chọn huệ để cúng tổ tiên, cẩn trọng, tinh tế, gửi gắm sự thành tâm.

- Tình anh em: Anh thích bình hoa “quần chúng”, còn tôi và cha lại yêu violet → những khác biệt nhỏ nhưng đầy yêu thương.

→ Đời sống hoa trở thành điểm chạm của tình thân, góp phần tạo nên màu sắc trữ tình gia đình.

3. Tính trữ tình ở vẻ đẹp văn hóa – phong tục Tết Việt

- Tết hiện lên qua đào – quất – huệ – ngâu – violet – cúc: mỗi loài hoa mang một ý nghĩa.

Những chi tiết mang dấu ấn văn hóa:

Ra chợ Hôm mua hoa cúng.

Lựa huệ cho bàn thờ tổ tiên.

- Đặt hoa trong phòng khách để “giữ xuân”, “ấm lòng bè bạn”.

- Người viết tái hiện không khí Tết cũ bằng cảm xúc đắm say, làm bật vẻ đẹp truyền thống Việt.

4. Tính trữ tình thể hiện qua hình ảnh giàu chất thơ và liên tưởng tinh tế

- Nhiều hình ảnh đậm chất thơ:

“Sông đầu thai”, “nước mắt sông rắc lên làn da”,

“những giọt hoa đọng lại lấp lánh”,

“huệ âm thầm nhuộm hương”…

- Nghệ thuật ví von tinh tế:

+ Hoa đào phai như “vòng luân hồi của kiếp con người”.

+ Hình ảnh hoa gắn với sự sống – cái chết – sự tiếp nối tạo nên chiều sâu cảm xúc.

→ Giọng văn nhẹ, mềm, thấm đẫm chất thơ → biểu hiện tiêu biểu của trữ tình.

5. Tính trữ tình thể hiện qua giọng điệu kể chuyện thấm đẫm cảm xúc

- Giọng văn: Êm dịu – hoài niệm – nâng niu – bùi ngùi, như kể bằng một nỗi nhớ dâng đầy.

- Mang nhịp điệu chậm rãi, phù hợp tâm trạng nhớ về Tết quê khi đang xa xứ.

- Sự xuất hiện của đại từ “tôi” tạo cảm giác gần gũi, chân thành, mang màu sắc tự bạch.

III. Kết bài

- Khẳng định tính trữ tình là linh hồn của văn bản, giúp tái hiện Tết xưa bằng cảm xúc chân thật và giàu chất thơ.

- Văn bản không chỉ kể chuyện về hoa mà còn là bản hòa ca của tình quê, tình nhà, nỗi nhớ và vẻ đẹp văn hóa Việt.

- Qua đó, người đọc cảm nhận sâu sắc giá trị tinh thần của Tết và tình cảm con người Việt Nam.

Group 2K9 ôn Thi ĐGNL & ĐGTD Miễn Phí

>> 2K9 Học trực tuyến - Định hướng luyện thi TN THPT, ĐGNL, ĐGTD ngay từ lớp 11 (Xem ngay) cùng thầy cô giáo giỏi trên Tuyensinh247.com. Bứt phá điểm 9,10 chỉ sau 3 tháng, tiếp cận sớm các kì thi.

Hỗ trợ - Hướng dẫn

  • 024.7300.7989
  • 1800.6947 free

(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com