Questions 31 to 35 refer to the following professor's
Questions 31 to 35 refer to the following professor's talk.
Trả lời cho các câu 1, 2, 3, 4, 5 dưới đây:
What is the focus of the lecture?
Đáp án đúng là: B
- Dịch nghĩa câu đề bài để hiểu được ngữ cảnh của câu.
- Xác định từ khóa có trong câu đề bài, dịch nghĩa các đáp án, từ đó tiến hành nghe để bắt từ khóa, so sánh đối chiếu thông tin bài nghe để chọn đáp án đúng.
Đáp án cần chọn là: B
According to the professor, why was Abbott a good candidate for the FAP?
Đáp án đúng là: A
- Dịch nghĩa câu đề bài để hiểu được ngữ cảnh của câu.
- Xác định từ khóa có trong câu đề bài, dịch nghĩa các đáp án, từ đó tiến hành nghe để bắt từ khóa, so sánh đối chiếu thông tin bài nghe để chọn đáp án đúng.
Đáp án cần chọn là: A
Based on the lecture, what artistic characteristics did Abbott reject in her art?
Đáp án đúng là: D
- Dịch nghĩa câu đề bài để hiểu được ngữ cảnh của câu.
- Xác định từ khóa có trong câu đề bài, dịch nghĩa các đáp án, từ đó tiến hành nghe để bắt từ khóa, so sánh đối chiếu thông tin bài nghe để chọn đáp án đúng.
Đáp án cần chọn là: D
What did Abbott do to "keep the life in her shots"?
Đáp án đúng là: B
- Dịch nghĩa câu đề bài để hiểu được ngữ cảnh của câu.
- Xác định từ khóa có trong câu đề bài, dịch nghĩa các đáp án, từ đó tiến hành nghe để bắt từ khóa, so sánh đối chiếu thông tin bài nghe để chọn đáp án đúng.
Đáp án cần chọn là: B
What is the professor's attitude toward Levere's re-photography of Abbott's work?
Đáp án đúng là: D
- Dịch nghĩa câu đề bài để hiểu được ngữ cảnh của câu.
- Xác định từ khóa có trong câu đề bài, dịch nghĩa các đáp án, từ đó tiến hành nghe để bắt từ khóa, so sánh đối chiếu thông tin bài nghe để chọn đáp án đúng.
Bài nghe 31 – 35:
With unemployment rampant in the economic depression of the 1930s, the government established a program to put people to work. It was called the Works Progress Administration, or WPA. The WPA funded the construction and maintenance of schools, parks and highways. A small subdivision of the WPA, uh the Federal Arts Project, or FAP, was dedicated to employing artists. The reasoning behind the FAP was that the arts, as much as schools and bridges, contributed to the public welfare. And of course artists at the time of the Depression were extremely vulnerable. Photographers were uniquely suited to the requirements of the FAP, not least because much of their work constituted documenting the achievements of the WPA. But documentation in the larger sense of capturing the reality of an entire country was the mission of many of the FAP photographers. One of the photographers funded by the FAP beginning in 1935 was Berenice Abbott. It was perfect timing for Berenice Abbott-she'd been photographing New York City since her return from Paris in 1929. Long before the FAP came into being, her stated purpose was to document and interpret America with love, but without sentimentality. And she felt that New York represented the essence of the changing nature of American society. I want to just go back to that word, sentimentality. Because it relates to how we can define Abbott's approach to her art. As we talked about last week, photography in its initial stages had been used in a very painterly fashion. People like Abbott realized early on that photography's strengths had not been recognized or utilized. Abbott and her contemporaries rebelled against the widespread painterly use of soft focus in favor of the sharpness and clarity naturally inherent in photography. And they also rejected the sentimentality of typical pastoral scenes and landscapes in favor of a realistic depiction of fast-paced, modern urban life. It was this sensibility that she brought with her to New York from Paris, where she had been living for eight years. Abbott's project was, simply put, to photograph New York City. She called her project "Changing New York." And the way she approached this project was to try to depict, through photography, the uh, interaction between human beings and solid architectural constructs. Or something like that ... I don't have the exact quote. See, she was trying to find a balance between buildings and activity. So she decided to use more than just a hand-held camera ... which was perfect for, you know, capturing the hustle and bustle of the city, but would not have done justice to the giant buildings that also define the city. At the same time, she didn't want to just overshadow everything with those buildings. So she began to use a large format camera. One of those rather bulky cameras you have to put on a tripod and then you have to view the image under a black hood ... difficult to carry around, but it widened her vision. It allowed her to capture the size of massive modern buildings and also to juxtapose them in a shot with older, humbler ones. And to keep the life in her shots she would often wait until someone passed by and make sure they were in the frame. Or she would ask people to walk through or stand in the frame. So, she ended up using the large view camera for most of the work. Well, this "Changing New York" collection of 305 photographs is really a remarkable achievement. Its images are so powerful that Abbott is considered by many to be one of the twentieth century's greatest photographers. In fact, one more contemporary photographer-Douglas Levere-was so inspired by her work that in the 1990s he decided to re-photograph Abbott's New York photos. Imagine this: Levere went to the same locations, on the same day and came time with the identical camera that Abbott had used. He reframed Abbott's shots as exactly as possible. Why would someone do that? I have to admit; when I first heard about this I was skeptical of one artist copying another so completely. But then I saw the photographs. And the amazing thing about them is that if you put them side by side with Abbott's, you see that they are a logical extension of her work. They take you even deeper into the contrast between the old and the new that Abbott so expertly revealed in the 1930s.
Tạm dịch bài nghe:
Trong bối cảnh tình trạng thất nghiệp tràn lan trong cuộc đại suy thoái những năm 1930, chính phủ đã thiết lập một chương trình để tạo việc làm cho người dân. Nó được gọi là Cơ quan Quản lý Tiến độ Công trình, hay WPA. WPA đã tài trợ cho việc xây dựng và bảo trì trường học, công viên và đường cao tốc. Một bộ phận nhỏ của WPA, ờ... Dự án Nghệ thuật Liên bang, hay FAP, được dành riêng để thuê các nghệ sĩ. Lý lẽ đằng sau FAP là nghệ thuật, cũng như trường học và những cây cầu, đều đóng góp vào phúc lợi công cộng. Và tất nhiên, các nghệ sĩ vào thời điểm cuộc Suy thoái cực kỳ dễ bị tổn thương. Các nhiếp ảnh gia phù hợp một cách độc đáo với các yêu cầu của FAP, không chỉ vì phần lớn công việc của họ là ghi lại những thành tựu của WPA. Nhưng tư liệu hóa theo nghĩa rộng hơn là nắm bắt thực tế của cả một đất nước chính là sứ mệnh của nhiều nhiếp ảnh gia FAP. Một trong những nhiếp ảnh gia được FAP tài trợ bắt đầu từ năm 1935 là Berenice Abbott. Đó là thời điểm hoàn hảo cho Berenice Abbott – cô ấy đã chụp ảnh Thành phố New York kể từ khi trở về từ Paris vào năm 1929. Trước khi FAP ra đời, mục đích đã tuyên bố của cô là ghi lại và diễn giải nước Mỹ bằng tình yêu, nhưng không mang tính ủy mị (sentimentality). Và cô cảm thấy rằng New York đại diện cho bản chất của sự thay đổi trong xã hội Mỹ. Tôi muốn quay lại từ đó một chút, "ủy mị". Bởi vì nó liên quan đến cách chúng ta xác định cách tiếp cận nghệ thuật của Abbott. Như chúng ta đã nói vào tuần trước, nhiếp ảnh trong giai đoạn đầu đã được sử dụng theo phong cách rất giống hội họa. Những người như Abbott sớm nhận ra rằng thế mạnh của nhiếp ảnh đã không được công nhận hay tận dụng. Abbott và các cộng sự của cô đã nổi loạn chống lại việc sử dụng kỹ thuật làm mờ nét (soft focus) kiểu hội họa đang phổ biến, để ủng hộ sự sắc nét và rõ ràng vốn có của nhiếp ảnh. Và họ cũng bác bỏ sự ủy mị của những cảnh đồng quê và phong cảnh điển hình để ủng hộ việc mô tả thực tế về cuộc sống đô thị hiện đại, nhịp độ nhanh. Chính sự nhạy bén này là thứ cô đã mang theo từ Paris về New York, nơi cô đã sống trong tám năm. Dự án của Abbott, nói một cách đơn giản, là chụp ảnh Thành phố New York. Cô gọi dự án của mình là "Thay đổi New York" (Changing New York). Và cách cô tiếp cận dự án này là cố gắng mô tả, thông qua nhiếp ảnh, sự tương tác giữa con người và các cấu trúc kiến trúc vững chãi. Đại loại như vậy... tôi không có câu trích dẫn chính xác. Bạn thấy đấy, cô ấy đang cố gắng tìm kiếm sự cân bằng giữa các tòa nhà và các hoạt động. Vì vậy, cô quyết định sử dụng nhiều hơn là chỉ một chiếc máy ảnh cầm tay... thứ vốn hoàn hảo để ghi lại sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, nhưng sẽ không thể lột tả hết được những tòa nhà khổng lồ vốn cũng định hình nên thành phố này. Đồng thời, cô không muốn chỉ để những tòa nhà đó lấn át mọi thứ. Vì vậy, cô bắt đầu sử dụng máy ảnh định dạng lớn (large format camera). Một trong những chiếc máy ảnh khá cồng kềnh mà bạn phải đặt trên giá ba chân và sau đó bạn phải quan sát hình ảnh dưới một tấm vải trùm màu đen... khó mang theo bên người, nhưng nó đã mở rộng tầm nhìn của cô. Nó cho phép cô ghi lại kích thước của những tòa nhà hiện đại đồ sộ và cũng để đặt chúng cạnh nhau trong một khung hình với những tòa nhà cũ kỹ, khiêm tốn hơn. Và để giữ lại sức sống trong các bức ảnh của mình, cô thường đợi cho đến khi có ai đó đi ngang qua và đảm bảo họ nằm trong khung hình. Hoặc cô sẽ yêu cầu mọi người đi qua hoặc đứng trong khung hình. Vì vậy, cuối cùng cô đã sử dụng máy ảnh view khổ lớn cho hầu hết các tác phẩm. Chà, bộ sưu tập "Thay đổi New York" gồm 305 bức ảnh này thực sự là một thành tựu đáng chú ý. Các hình ảnh của nó mạnh mẽ đến mức Abbott được nhiều người coi là một trong những nhiếp ảnh gia vĩ đại nhất của thế kỷ 20. Thực tế, có một nhiếp ảnh gia đương đại khác – Douglas Levere – đã bị truyền cảm hứng từ tác phẩm của cô đến mức vào những năm 1990, ông đã quyết định chụp lại những bức ảnh New York của Abbott. Hãy tưởng tượng điều này: Levere đã đi đến cùng một địa điểm, vào cùng một ngày và thời điểm với cùng một loại máy ảnh mà Abbott đã sử dụng. Ông ấy đóng khung các bức ảnh của Abbott chính xác nhất có thể. Tại sao ai đó lại làm như vậy? Tôi phải thừa nhận rằng; khi lần đầu nghe về điều này, tôi đã nghi ngờ việc một nghệ sĩ sao chép một nghệ sĩ khác hoàn toàn như vậy. Nhưng sau đó tôi đã xem những bức ảnh đó. Và điều đáng kinh ngạc về chúng là nếu bạn đặt chúng cạnh nhau với ảnh của Abbott, bạn sẽ thấy rằng chúng là một sự mở rộng logic cho tác phẩm của cô ấy. Chúng đưa bạn vào sâu hơn nữa sự tương phản giữa cái cũ và cái mới mà Abbott đã tiết lộ một cách điêu luyện vào những năm 1930.
Đáp án cần chọn là: D
Quảng cáo
>> 2K8 Chú ý! Lộ Trình Sun 2026 - 3IN1 - 1 lộ trình ôn 3 kì thi (Luyện thi 26+ TN THPT, 90+ ĐGNL HN, 900+ ĐGNL HCM, 70+ ĐGTD - Click xem ngay) tại Tuyensinh247.com.Đầy đủ theo 3 đầu sách, Thầy Cô giáo giỏi, luyện thi theo 3 giai đoạn: Nền tảng lớp 12, Luyện thi chuyên sâu, Luyện đề đủ dạng đáp ứng mọi kì thi.
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Hỗ trợ - Hướng dẫn
-
024.7300.7989
-
1800.6947
(Thời gian hỗ trợ từ 7h đến 22h)
Email: lienhe@tuyensinh247.com












